GIÓ TỪ TAY MẸ – VƯƠNG TRỌNG

🍃 TỪ BÀN TAY MẸ, GIÓ NÂNG CON VÀO GIẤC MƠ BÌNH YÊN QUA BÀI THƠ “GIÓ TỪ TAY MẸ” CỦA VƯƠNG TRỌNG

Quạt nan như lá
Chớp chớp lay lay
Quạt nan mỏng dính
Quạt gió rất dày

Gió từ ngọn cây
Có khi còn nghỉ
Gió từ tay mẹ
Thổi suốt đêm ngày.

Gió của ông trời
Có khi rét buốt
Gió mẹ, mẹ ơi
Lúc nào cũng mát.

Quạt nan như cánh
Chớp chớp lay lay
Mẹ đưa con bay
Êm vào giấc ngủ.

Tác giả: Vương Trọng.

🍃 Có những hình ảnh tuổi thơ tưởng chừng nhỏ bé mà lại neo đậu mãi trong tâm hồn con người, đó là tiếng ru của mẹ, là hơi thở ấm áp trong những đêm khuya, là chiếc quạt nan khẽ “chớp chớp lay lay” đưa con vào giấc ngủ. Từ những điều dung dị nhất của đời sống, thơ ca đã nhiều lần cất lên tiếng nói tri ân người mẹ. Trong dòng chảy ấy, “Gió từ tay mẹ” của nhà thơ Vương Trọng là một bài thơ thật trong trẻo và xúc động. Không dùng những lời lẽ to lớn, tác giả chọn chiếc quạt nan – hình ảnh quen thuộc của làng quê – để thổi hồn vào đó tình mẹ bao la, dịu dàng như ngọn gió mát lành thổi suốt đời con.

🍃 Nhà thơ Vương Trọng là gương mặt quen thuộc của nền thơ Việt Nam hiện đại, đặc biệt thành công trong mảng thơ viết cho thiếu nhi. Thơ ông nhẹ nhàng, hồn hậu, giàu hình ảnh và cảm xúc, thường gửi gắm những giá trị nhân văn sâu sắc qua những điều bình dị. Bài thơ “Gió từ tay mẹ” là một sáng tác tiêu biểu, mang âm hưởng của lời ru, tái hiện hình ảnh người mẹ hiền qua nhịp quạt nan thân thương, biểu tượng của sự chở che, của tình yêu thương bền bỉ và ấm áp.

🍃 Ngay từ những câu thơ đầu tiên, Vương Trọng đã vẽ nên khung cảnh gần gũi của tuổi thơ:

“Quạt nan như lá
Chớp chớp lay lay
Quạt nan mỏng dính
Quạt gió rất dày.”

Hình ảnh chiếc quạt nan hiện lên giản dị, mộc mạc, gắn liền với cuộc sống làng quê. Phép so sánh “như lá” gợi sự mềm mại, nhẹ nhàng, đồng thời gợi cảm giác gần gũi với thiên nhiên. Những từ láy “chớp chớp”, “lay lay” diễn tả thật sinh động nhịp tay khẽ đưa đều đặn của mẹ. Đặc biệt, sự đối lập trong hai câu cuối “mỏng dính – gió rất dày” khiến người đọc như chững lại: chiếc quạt tuy mỏng manh, nhưng hơi gió từ tay mẹ lại tràn đầy, chan chứa. Ẩn sau hình ảnh ấy là một tầng nghĩa sâu xa, gió ấy không chỉ là luồng gió vật lý mà là gió của tình yêu thương, của sự chăm chút mẹ dành cho con. Bàn tay mẹ nhỏ bé nhưng chứa đựng sức mạnh vô tận, có thể làm nên cả bầu trời bình yên cho con ngủ say.

🍃 Từ hình ảnh chiếc quạt, mạch thơ được nối tiếp tự nhiên qua sự so sánh tinh tế giữa gió mẹ và gió trời:

“Gió từ ngọn cây
Có khi còn nghỉ
Gió từ tay mẹ
Thổi suốt đêm ngày.”

Nếu gió từ ngọn cây – gió của tự nhiên – có lúc dừng lại, thì “gió từ tay mẹ” lại không bao giờ nghỉ. Câu thơ như lời ngợi ca giản dị mà cảm động về tình mẹ: tình mẹ là dòng chảy không ngừng, là hơi ấm không bao giờ tắt. Hình ảnh người mẹ hiện lên thật thầm lặng: khi con say ngủ, mẹ vẫn miệt mài quạt, vẫn dõi theo từng hơi thở non nớt của con. Qua cái nhìn hồn nhiên của đứa trẻ, Vương Trọng đã làm sáng lên tấm lòng vô biên của người mẹ – một tình yêu bền bỉ, không mỏi mệt dù thời gian có trôi.

🍃 Tình cảm ấy càng được khắc sâu hơn khi tác giả tiếp tục mở rộng phép so sánh đầy nhân văn:

“Gió của ông trời
Có khi rét buốt
Gió mẹ, mẹ ơi
Lúc nào cũng mát.”

Giọng điệu thơ ở đây vừa hồn nhiên, vừa thấm thía. “Gió của ông trời” đôi khi mang đến sự lạnh lẽo, khắc nghiệt, nhưng “gió mẹ” thì chỉ có mát lành, dịu êm. Tình mẹ được đặt trong đối sánh với thiên nhiên rộng lớn, để thấy rằng, dù vũ trụ bao la, không gì có thể sánh bằng tình mẹ. Sự cảm nhận ngây thơ của đứa trẻ đã làm nổi bật chiều sâu của cảm xúc: đứa con không hiểu vì sao gió mẹ luôn mát, nhưng người đọc hiểu, đó là bởi tình thương của mẹ chan chứa trong từng hơi thở, trong từng cái quạt nhẹ, trong từng đêm thức trắng.

🍃 Khổ thơ cuối khép lại bài thơ bằng âm hưởng ru con tha thiết, mở ra hình ảnh êm đềm và mộng mị:

“Quạt nan như cánh
Chớp chớp lay lay
Mẹ đưa con bay
Êm vào giấc ngủ.”

Chiếc quạt nan giờ đây hóa thành “cánh” – cánh tay, cánh chim, hay cánh gió? Dù là hình ảnh nào, cũng đều gợi cảm giác nâng niu, vỗ về. Mẹ đưa con “bay” không phải giữa không trung, mà là vào thế giới của giấc mơ yên bình, nơi chỉ còn tình thương của mẹ bao bọc. Cụm từ lặp “chớp chớp lay lay” trở lại như nhịp ru quen thuộc, khép lại bài thơ bằng sự tròn đầy của cảm xúc. Nhịp thơ chậm, êm, mang âm hưởng của hơi thở mẹ, khiến người đọc như cũng được ru vào giấc ngủ êm đềm năm nào.

🍃 “Gió từ tay mẹ” là một trong những bài thơ hay nhất của Vương Trọng viết về tình mẫu tử. Bài thơ không phô trương, không triết lý, nhưng chạm tới tầng sâu của cảm xúc con người bằng sự giản dị và chân thật. Hình ảnh chiếc quạt nan đã được nâng lên thành biểu tượng của tình mẹ – nhỏ bé mà vô biên, mỏng manh mà vững bền. Bằng giọng thơ nhẹ nhàng, giàu nhạc tính, bằng ngôn ngữ hồn nhiên mà tinh tế, tác giả đã thành công trong việc khơi gợi lòng biết ơn, sự trân trọng đối với công lao sinh thành dưỡng dục.

🍃 Đọc xong bài thơ, ta thấy như có một làn gió thoảng qua, làn gió của ký ức, của tình yêu, của những đêm yên tĩnh khi mẹ vẫn khẽ quạt cho con ngủ say. “Gió từ tay mẹ” không chỉ là khúc hát ru cho tuổi thơ mà còn là lời nhắc nhở cho những ai đã khôn lớn: hãy dừng lại một chút giữa dòng đời vội vã để cảm nhận hơi gió ấm áp năm nào và thầm gọi hai tiếng “mẹ ơi”. Bởi dẫu năm tháng có phai mờ, dẫu ta có đi xa đến đâu, ngọn gió từ tay mẹ vẫn sẽ mãi theo ta suốt cuộc đời, dịu dàng, bao dung và vĩnh hằng.

Nguồn ảnh minh họa: Sưu tầm

———————————-

Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn

Hotline: 0833.873.089

Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội

Website: https://letrandieuthu.com    

 

#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu