NGHỆ THUẬT – TIẾNG NÓI CỦA TÌNH CẢM VÀ TÂM HỒN CON NGƯỜI

NGHỆ THUẬT – TIẾNG NÓI CỦA TÌNH CẢM VÀ TÂM HỒN CON NGƯỜI

🌱 Trong lịch sử nhân loại, nghệ thuật chưa bao giờ chỉ là sự giải trí vô thưởng vô phạt. Nó hiện diện như một nhu cầu tinh thần thiết yếu, như chiếc cầu nối vô hình dẫn dắt con người đến với những tầng sâu của trái tim và tâm hồn. Nhà phê bình văn học Lê Ngọc Trà đã từng khẳng định: “Nghệ thuật bao giờ cũng là tiếng nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư.” Nhận định ấy không chỉ khái quát bản chất muôn đời của nghệ thuật mà còn khẳng định sức mạnh cảm hóa, lan tỏa của nó đối với đời sống tinh thần nhân loại.

🌱 Trước hết, cần thấy rằng nghệ thuật nảy sinh từ đời sống, nhưng đời sống được phản ánh qua nghệ thuật không phải chỉ là những mảnh hiện thực khô cứng, mà là hiện thực được soi chiếu qua tâm tư, tình cảm, sự đồng cảm sâu xa của con người. Người nghệ sĩ khi cầm bút, khi chạm cọ vẽ hay khi cất lên khúc nhạc đều không chỉ muốn tái hiện khách quan sự thật, mà còn muốn phơi trải nỗi niềm, nói hộ trái tim mình. Bởi vậy, nghệ thuật bao giờ cũng mang tính chủ quan, chan chứa cảm xúc, là sự giãi bày kín đáo hay trực tiếp những rung động của người sáng tạo.

🌱 Đồng thời, nghệ thuật cũng chính là cách con người gửi gắm tình cảm để sẻ chia cùng tha nhân. Thơ ca từ ngàn xưa vẫn là “người thư ký trung thành của trái tim” (Belinski), văn xuôi là nơi kết tinh những yêu thương, khắc khoải, trăn trở trước phận người, còn âm nhạc là “tiếng vọng của tâm hồn”. Trong “Truyện Kiều”, Nguyễn Du đã gửi vào từng câu chữ nỗi đau thương nhân thế, tiếng khóc thương cho kiếp người tài hoa bạc mệnh; trong thơ Tố Hữu, ta bắt gặp tình yêu tha thiết với Tổ quốc, nhân dân, hòa quyện cùng lý tưởng cách mạng. Ở văn học thế giới, Victor Hugo trong “Những người khốn khổ” đã thắp sáng tình thương, khẳng định phẩm giá con người qua nhân vật Giăng Van-giăng; hay Lev Tolstoy với “Chiến tranh và hòa bình” đã gửi gắm khát vọng hòa bình và niềm tin vào sức mạnh đạo đức của dân tộc Nga. Chính sự gửi gắm chân thành ấy khiến nghệ thuật trở thành tiếng nói đồng điệu, chạm tới những tâm hồn xa lạ và làm nên sức sống bất tử cho tác phẩm.

🌱 Thêm vào đó, nghệ thuật giúp con người tìm thấy sự giải thoát, thanh lọc tâm hồn. Khi “giãi bày” qua nghệ thuật, nỗi đau được hóa thành cái đẹp, khổ đau thành sự đồng cảm, và niềm vui thành nguồn cảm hứng lan tỏa. Có lẽ vì thế mà từ những tiếng nấc của Thúy Kiều, những giọt nước mắt của nhân vật trong Nam Cao, cho tới những khúc hát ca ngợi tự do của Văn Cao, tất cả đều làm cho nghệ thuật trở thành nơi trú ẩn tinh thần, là ngôi nhà cảm xúc chung của nhân loại. Albert Camus từng thừa nhận: “Không có gì nâng đỡ tôi suốt cuộc đời, trong những hoàn cảnh trái ngược nhất ngoài tư tưởng nghệ thuật và bổn phận của một nhà văn.” Đó cũng là minh chứng cho khả năng cứu rỗi và nâng đỡ tinh thần phi thường mà nghệ thuật mang lại.

🌱 Như vậy, nhận định của Lê Ngọc Trà đã chỉ ra cốt lõi của nghệ thuật: nó bắt nguồn từ tình cảm, được hình thành nhờ sự giãi bày nội tâm và hoàn tất sứ mệnh trong sự giao cảm giữa tâm hồn nghệ sĩ với tâm hồn bạn đọc, người thưởng thức. Nghệ thuật chân chính chỉ có thể sống lâu dài khi nó cất lên được tiếng nói chân thực của trái tim con người, đồng thời khơi gợi sự đồng cảm nơi trái tim của muôn người.

🌱 Nghệ thuật xét cho cùng chính là “tiếng gọi thiết tha của trái tim gửi đến trái tim”, nó khiến con người trở nên người hơn, sống sâu sắc hơn và giàu yêu thương hơn. Và vì thế, trong mọi thời đại, nghệ thuật sẽ mãi là tiếng nói thẳm sâu, tha thiết và bền bỉ của tình cảm con người.

 ———————————-

Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn

Hotline: 0833.873.089

Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội

Website: https://letrandieuthu.com

 

#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu