VĂN CHƯƠNG VÀ HÀNH TRÌNH ĐI TÌM SỰ THẬT

VĂN CHƯƠNG VÀ HÀNH TRÌNH ĐI TÌM SỰ THẬT

✒️ Văn chương từ lâu vốn được coi là tấm gương phản chiếu hiện thực đời sống và là tiếng nói chân thành nhất của con người. Nhà văn Tô Hoài từng khẳng định: “Viết văn là một quá trình đấu tranh để nói ra sự thật”. Câu nói không chỉ thể hiện quan niệm sáng tác giàu tính nhân văn, mà còn nhấn mạnh đến bản chất cốt lõi của văn học: khát vọng hướng tới sự thật, phản ánh sự thật và đấu tranh để sự thật được cất lên, cho dù đó là sự thật đẹp đẽ hay nghiệt ngã.

✒️ Trước hết, “sự thật” trong văn chương là hiện thực đời sống với tất cả những chiều kích đa dạng của nó: cái đẹp lẫn cái xấu, ánh sáng lẫn bóng tối, niềm vui xen lẫn nỗi đau. Người cầm bút không thể viết văn bằng sự bịa đặt trống rỗng mà phải xuất phát từ đời sống, từ cảm xúc và trải nghiệm chân thành. Nhưng để nói lên sự thật, nhà văn nhiều khi phải “đấu tranh”: đấu tranh với chính mình để vượt qua sự sợ hãi, ngập ngừng; đấu tranh với những khuôn khổ, định kiến hay áp lực xã hội để bảo vệ tiếng nói trung thực. Chính nhờ sự đấu tranh ấy mà văn chương có thể trở thành một sức mạnh thức tỉnh lương tri.

✒️ Văn học Việt Nam có nhiều minh chứng cho hành trình đi tìm và nói lên sự thật. Nam Cao, bằng ngòi bút sắc lạnh nhưng chan chứa tình thương, đã vạch trần hiện thực xã hội nửa thực dân phong kiến thối nát trong “Chí Phèo”, “Đời thừa”, đồng thời nói lên bi kịch của những kiếp người bị tước đoạt quyền làm người. Sự thật ấy không chỉ tố cáo xã hội bất công mà còn lay động lòng trắc ẩn của người đọc. Tô Hoài, chính tác giả của câu nói, trong “Vợ chồng A Phủ” đã ghi lại những sự thật đau thương của người dân miền núi dưới ách áp bức của chúa đất, từ đó khẳng định sức sống mãnh liệt và con đường giải phóng của họ. Nói sự thật, với ông, đồng nghĩa với việc khẳng định cái thiện, cái đẹp, khơi mở niềm tin cho con người.

✒️ Không chỉ phản ánh hiện thực xã hội, văn chương còn phải nói lên sự thật của đời sống tâm hồn. Thạch Lam trong “Hai đứa trẻ” đã đi vào sự thật của nỗi buồn mơ hồ, sự bế tắc âm thầm của những kiếp người nhỏ bé, để rồi lấp lánh lên khát vọng về một chân trời sáng sủa. Nguyễn Minh Châu, trong giai đoạn đổi mới, khẳng định văn học là “hành trình đi tìm hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người”. Đó cũng là một dạng sự thật – sự thật nhân bản, cao đẹp ẩn chứa bên dưới những vỏ bọc thô ráp của đời sống thường ngày.

✒️ Nhìn rộng ra, thế giới văn chương cũng minh chứng cho quan niệm của Tô Hoài. L.Tolstoy trong “Chiến tranh và hòa bình” đã phơi bày sự thật lịch sử của dân tộc Nga, đồng thời nói lên sự thật về khát vọng hòa bình, tình yêu thương. Hay Victor Hugo trong “Những người khốn khổ” đã tái hiện cả một xã hội Pháp đầy bất công, nhưng không để người đọc tuyệt vọng, mà khẳng định sức mạnh cứu rỗi của tình thương. Đó chính là thành quả của một quá trình đấu tranh không mệt mỏi để nói lên sự thật, dẫu sự thật ấy có khi khiến nhà văn phải trả giá.

✒️ Như vậy, lời của Tô Hoài không chỉ là quan niệm sáng tác, mà còn là kim chỉ nam cho hành trình cầm bút của mọi nhà văn chân chính. Văn chương sống lâu bền trong lòng bạn đọc không phải vì những lời hoa mĩ, mà bởi sự trung thực, bởi nó dám nói ra những gì đời sống che giấu. Và chính khi nói ra sự thật, văn chương mới thực sự làm tròn thiên chức: thức tỉnh con người, cảm hóa tâm hồn và góp phần cải biến xã hội.

✒️ Tóm lại, “Viết văn là một quá trình đấu tranh để nói ra sự thật” là một nhận định sâu sắc, khẳng định bản chất chân chính và sứ mệnh cao cả của văn học. Văn chương chỉ có thể chạm đến trái tim con người khi dám đối diện với sự thật, nói ra sự thật bằng tất cả sự can đảm và lòng nhân ái. Và trên hành trình trưởng thành của nhân loại, tiếng nói trung thực của văn chương sẽ mãi là nguồn sáng dẫn lối để con người sống đẹp hơn, nhân bản hơn.

———————————-

Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn

Hotline: 0833.873.089

Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội

Website: https://letrandieuthu.com

 

#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu #nhavan #vanhoc