NHẠC TÍNH TRONG THI CA VIỆT NAM

“Thơ là nhạc của tâm hồn, còn nhạc là thơ khi không còn cần đến ngôn từ.”
Trong kho tàng văn hóa Việt Nam, thi ca từ lâu đã không chỉ là phương tiện bày tỏ cảm xúc, mà còn là âm vang của cả một dân tộc yêu cái đẹp, yêu lời nói trau chuốt và cái tình đậm sâu. Nhạc tính trong thơ Việt chính là linh hồn thầm thì ấy – nơi từng vần thơ không chỉ để đọc, mà còn để ngân vang, để thổn thức, để lắng nghe. Hãy cùng cô Diệu Thu bước vào thế giới của những âm thanh không nốt nhạc, nhưng thấm đẫm cảm xúc – nhạc tính trong thi ca Việt Nam.

Trong kho tàng văn học dân tộc, thi ca từ lâu đã trở thành nơi trú ngụ của cảm xúc, của tâm hồn người Việt. Nhưng thơ Việt không chỉ dừng lại ở chỗ truyền đạt ý tứ hay cảm nghĩ đơn thuần, mà sâu xa hơn, đó còn là nơi chất chứa âm thanh – những thanh âm không cần nhạc cụ, không cần giai điệu rõ ràng, nhưng vẫn vang lên tha thiết trong lòng người đọc. Đó chính là nhạc tính trong thơ, một yếu tố làm nên linh hồn riêng biệt của thi ca Việt Nam.

Nhạc tính trong thơ có thể được hiểu là phẩm chất âm nhạc tiềm ẩn trong lời thơ. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa âm thanh, nhịp điệu, ngữ điệu và cảm xúc, khiến cho bài thơ không chỉ là để đọc, mà còn có thể “nghe”, có thể “cảm nhận” bằng chính đôi tai và trái tim. Nếu âm nhạc là nghệ thuật của âm thanh, thì thơ ca là nơi ngôn từ khoác lên mình những lớp áo âm thanh tinh tế, mượt mà, ngân vang. Và thơ Việt, với bề dày lịch sử, với đặc trưng ngôn ngữ giàu thanh điệu, đã và đang sở hữu một nhạc tính đặc sắc, mang đậm dấu ấn văn hóa dân tộc.

Từ rất sớm, trong những câu ca dao dân ca, người Việt đã biết gửi gắm tâm tình qua những vần thơ chan chứa âm thanh. Những câu lục bát mượt mà, những vần thơ năm chữ, bảy chữ được hát lên, được ru lên qua giọng bà, giọng mẹ từ thuở nằm nôi đã khắc sâu vào tiềm thức bao thế hệ. Ta có thể bắt gặp những nhịp điệu du dương ấy qua câu:

“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”

Ở đây, không chỉ có nghĩa tình sâu đậm, mà còn có nhịp điệu đều đặn, êm ái như một bài hát ru. Lối gieo vần liên tiếp, nhịp ngắt tự nhiên sau mỗi cụm ba chữ tạo nên dòng chảy dịu dàng của âm thanh. Nhạc tính trong những câu ca dao như thế chính là yếu tố giúp lời thơ dễ nhớ, dễ thuộc, dễ lan truyền, và dễ đi vào lòng người.

Bước vào giai đoạn văn học trung đại, thơ chữ Hán và thơ Nôm tuy mang tính khuôn mẫu cao nhưng vẫn không thiếu nhạc tính. Nhạc tính ở đây thể hiện qua đối xứng, qua nhịp thơ, và qua sự chọn lọc tinh tế về thanh bằng, trắc. Những bài thơ của Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương,… đều giàu nhạc điệu và âm vang. Hãy thử đọc một đoạn trong “Truyện Kiều”:

“Cỏ non xanh tận chân trời,
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.”

Câu thơ nhẹ nhàng, nhưng sâu lắng. Nhịp điệu 6–8, sự xen kẽ giữa thanh bằng và thanh trắc, sự đối lập màu sắc giữa “xanh tận” và “trắng điểm” tạo nên một bức tranh có hồn, có âm. Đó là bản giao hưởng giữa hình ảnh và âm thanh, giữa nhịp đập của thiên nhiên và trái tim thi nhân.

Khi bước sang thời kỳ Thơ mới đầu thế kỷ XX, nhạc tính trong thơ không những không mất đi mà còn được nâng lên một tầm cao mới, tinh tế và hiện đại hơn. Những nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên, Bích Khê, Hàn Mặc Tử,… đã tạo ra một thứ “nhạc” mới trong thơ, không hoàn toàn phụ thuộc vào thể thơ truyền thống, mà khai thác sâu hơn vào nhịp cảm xúc, vào cách kết hợp âm thanh nội tại của từ ngữ.

Ví như Huy Cận trong bài “Tràng giang”:

“Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.”

Chữ “điệp điệp” lặp lại âm “p” nhẹ, tạo thành dư âm kéo dài như chính nỗi buồn vô hạn. Nhịp thơ 4-4 đều đặn như tiếng mái chèo khua nhẹ, âm hưởng trầm buồn, lặng lẽ nhưng lan xa. Nhạc tính lúc này không còn nằm trong vần hay niêm luật cổ điển, mà nằm trong cách sắp xếp âm thanh và gợi cảm xúc.

Một Hàn Mặc Tử thì lại đưa nhạc tính đến chốn siêu thực:

“Trăng nằm sóng soãi trên cành liễu,
Đợi gió đông về để lả lơi.”

Câu thơ như một giai điệu buông lơi, quyến rũ, nửa mộng, nửa thực. Âm “s” trong “sóng soãi”, “liễu”, “lả lơi” tạo ra sự ngân nga, mơn man đầy mê hoặc. Nhạc tính ở đây là sự cộng hưởng giữa âm thanh, hình ảnh và cảm giác, như một bản nhạc mơ hồ vang lên trong hoàng hôn của tâm hồn.

Không thể không nhắc đến Xuân Diệu, người được mệnh danh là “ông hoàng của cảm xúc” với những bài thơ tràn ngập nhạc điệu tình yêu. Thơ Xuân Diệu là sự hối hả, gấp gáp, dồn dập như nhịp tim yêu, và chính cái nhịp đó đã tạo nên bản nhạc riêng:

“Yêu là chết ở trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.”

Nhịp thơ êm ái, nhưng lại đứt đoạn, tạo nên cảm giác hụt hẫng. Nhạc tính ở đây gắn chặt với nội dung, với cung bậc cảm xúc, khiến người đọc như đang nghe thấy tiếng lòng đang vỡ ra thành lời.

Ở thơ hiện đại, ngay cả trong thơ tự do, yếu tố nhạc tính vẫn không mất đi mà chỉ chuyển hóa. Thơ Nguyễn Duy, Lê Đạt, Thanh Thảo, Nguyễn Trọng Tạo,… vẫn giữ được nhịp riêng, điệu riêng, dù không theo khuôn mẫu. Họ để cho ngôn từ tự tìm lấy âm thanh của mình, như lời thì thầm, như tiếng gọi trong sâu thẳm, như một bản jazz ngẫu hứng trong lòng phố thị.

Có thể nói, nhạc tính chính là linh hồn khiến cho thơ ca Việt Nam mang một vẻ đẹp riêng biệt. Nó là nơi giao thoa giữa lời và nhạc, giữa cảm xúc và hình thức, giữa truyền thống và sáng tạo. Trong tiếng Việt, vốn đã có hệ thống thanh điệu đặc sắc, thơ ca lại càng có điều kiện để phát triển yếu tố nhạc tính một cách tự nhiên, bền vững và đầy cảm xúc.

Trong thế giới ồn ào và gấp gáp của thời hiện đại, khi mà con người dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của hình ảnh, của thị giác, thơ và nhạc tính trong thơ vẫn âm thầm giữ lại phần sâu thẳm nhất của tâm hồn – nơi chúng ta không chỉ sống, mà còn lắng nghe.

Và cũng như người xưa từng nói, thơ là “tiếng nói thứ hai của con người, tiếng nói không cần phải nói”, thì nhạc tính trong thơ chính là cách tiếng nói ấy bay lên, vút xa, và chạm vào trái tim người đọc trong một nhịp ngân bất tận.

 

Cảm ơn các em đã dành thời gian đón đọc bài viết của cô Diệu Thu. Hi vọng rằng những kiến thức này sẽ giúp các em thêm yêu thích môn văn hơn. Nếu thấy bài viết ý nghĩa và hữu ích, đừng quên chia sẻ với bạn bè để mọi người cùng học hỏi và khám phá thêm những điều thú vị từ văn học nhé!

 

Trung tâm luyện thi văn cô Diệu Thu hiện có các lớp văn Online từ lớp 6 đến lớp 12, được giảng dạy bởi đội ngũ Tiến sĩ, Thạc sĩ và Giáo viên giỏi với nhiều năm kinh nghiệm. Phương pháp giảng dạy độc đáo bằng công thức sẽ giúp các em dễ dàng nắm vững kiến thức và yêu thích môn văn hơn. Rất mong được đồng hành cùng các em trên hành trình học tập và phát triển kỹ năng văn học!

 

Liên hệ: Cô giáo Lê Trần Diệu Thu – Thạc sĩ lý luận và Phương pháp giảng dạy Bộ môn Ngữ văn – 0973602995

#nguvan #vanhoc #hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu

Website: https://letrandieuthu.com/