TÌNH YÊU – NGUỒN CỘI CỦA MỌI TÁC PHẨM NGHỆ THUẬT
🏮 Trong dòng chảy của văn học nhân loại, tình yêu luôn là ngọn nguồn bất tận nuôi dưỡng cảm hứng sáng tạo của người nghệ sĩ. Không phải ngẫu nhiên mà L. Tônxtôi đã khẳng định: “Một tác phẩm nghệ thuật là kết quả của tình yêu. Tình yêu con người, ước mơ cháy bỏng vì một xã hội công bằng, bình đẳng, bác ái luôn luôn thôi thúc các nhà văn sống và viết, vắt kiệt cạn những dòng suy nghĩ, hiến dâng bầu máu nóng của mình cho nhân loại.” Nhận định ấy không chỉ là chân lý cho sáng tác văn học mà còn là lời nhắc nhở về sứ mệnh cao cả của văn chương: mang lại sự sống, tình thương và niềm tin cho con người.
🏮 Trước hết, cần hiểu rằng “tình yêu” trong quan niệm của Tônxtôi không chỉ dừng lại ở cảm xúc lứa đôi mà là tình yêu với con người, với cuộc đời, với khát vọng về cái đẹp và cái thiện. Chính tình yêu ấy thôi thúc người nghệ sĩ cầm bút, biến những rung động cá nhân thành tiếng nói chung của nhân loại. Một tác phẩm nghệ thuật chỉ thật sự sống lâu bền khi nó bắt nguồn từ trái tim chan chứa yêu thương và hướng đến những giá trị nhân văn sâu xa.
🏮 Văn học Việt Nam và thế giới đã minh chứng rõ rệt cho quan niệm này. Nguyễn Du viết “Truyện Kiều” không chỉ để kể một câu chuyện bi thương mà còn để cất lên tiếng khóc thương thân phận con người, một tấm lòng “đau đớn thay phận đàn bà” chan chứa nhân ái. Nam Cao với “Chí Phèo” đã hiến dâng cả tấm lòng để bênh vực quyền làm người cho những kẻ cùng khổ, gửi gắm khát vọng về một xã hội công bằng, nơi mọi con người đều được yêu thương. Ở phương Tây, Tônxtôi viết “Chiến tranh và hòa bình”, “Anna Karenina” với niềm tin tha thiết vào sức mạnh của tình yêu và lòng nhân ái như chiếc chìa khóa mở ra con đường giải thoát cho nhân loại. Chính tình yêu đã biến tác phẩm thành “ngôi nhà chung” để mọi người tìm thấy bóng dáng và khát vọng của mình.
🏮 Nhận định của Tônxtôi cũng nhấn mạnh đến “ước mơ cháy bỏng về một xã hội công bằng, bình đẳng, bác ái”. Điều này cho thấy nhà văn không chỉ yêu thương con người trong hiện tại mà còn khát khao hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Văn chương chân chính vì thế luôn mang tính tiên tri, nó gieo niềm tin và ánh sáng, khơi dậy ý chí hành động để thay đổi hiện thực. Tố Hữu với thơ ca cách mạng, Nguyễn Đình Thi với khúc tráng ca độc lập, hay Pablo Neruda với những vần thơ vì nhân dân đều chứng minh rằng tình yêu thương và ước mơ công bằng chính là động lực để nghệ sĩ cống hiến cả “bầu máu nóng” cho nhân loại.
🏮 Cuối cùng, từ nhận định ấy, ta càng thấy rõ trách nhiệm và thiên chức của văn chương. Nếu nghệ thuật chỉ bắt nguồn từ sự hời hợt, toan tính vụ lợi thì nó sẽ chóng tàn. Chỉ có tình yêu chân thành, lòng nhân ái sâu sắc mới khiến tác phẩm trường tồn, lay động hàng triệu trái tim qua năm tháng. Tình yêu chính là ánh lửa làm cho văn chương trở thành ngọn đuốc soi sáng nhân loại, bền bỉ vượt thời gian.
🏮 Từ khẳng định sâu sắc của L. Tônxtôi, ta nhận ra rằng: mọi tác phẩm nghệ thuật vĩ đại đều bắt nguồn từ tình yêu – tình yêu con người, tình yêu cuộc đời, tình yêu cái đẹp và cái thiện. Chính tình yêu ấy đã thắp sáng từng con chữ, hun đúc nên những áng văn bất hủ, giúp văn chương trở thành “tiếng nói của trái tim” đồng vọng qua nhiều thế kỷ. Bởi vậy, mỗi nhà văn, mỗi người cầm bút chỉ thực sự sống và sáng tạo khi biết yêu thương và hiến dâng, để văn chương mãi mãi là nhịp cầu nối dài giữa trái tim với trái tim, giữa con người với con người.
———————————-
Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn
Hotline: 0833.873.089
Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Website: https://letrandieuthu.com
#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu #nhavan #vanhoc