🎁TÌNH BÀ NHƯ HƯƠNG SẤU CHÍN – NGỌT NGÀO VÀ LẶNG LẼ TRONG TRUYỆN NGẮN “QUÀ CỦA BÀ”
Bà tôi bận lắm, cặm cụi công việc suốt ngày. Nhưng chả lần nào đi chợ mà bà không tạt vào thăm hai anh em tôi, cho chúng tôi khi thì tấm bánh đa, quả thị, khi thì củ sắn luộc hoặc mớ táo. Ăn quà của bà rất thích, nhưng ngồi vào lòng bà nghe bà kể chuyện còn thích hơn nhiều.
Gần đây, bà tôi không được khỏe như xưa nữa. Đã hai năm nay, bà bị đau chân. Bà không đi chợ được, cũng không đến chơi với các cháu được. Thế nhưng lần nào chúng tôi đến thăm bà, bà cũng vẫn có quà cho chúng tôi: khi thì mấy củ dong riềng, khi thì cây mía, quả na, hoặc mấy khúc sắn dây, toàn những thứ tự tay bà trồng ra. Chiều qua, đi học về, tôi chạy đến thăm bà. Bà ngồi dậy, cười cười, rồi tay bà run run, bà mở cái tay nải của bà, đưa cho tôi một gói quà đặc biệt: ô mai sấu!
Bà ơi bà! Ô mai sấu bà cho, cháu sẽ chia cho bố cháu, mẹ cháu và anh cháu… Cháu biết rồi, bà ơi… Cứ sáng sớm, sau mỗi đêm mưa gió, bà lại lần ra sân, nhặt những quả sấu rụng ở quanh gốc cây sấu bà trồng từ thời con gái. Rồi bà rửa, bà ngâm muối, bà phơi. Bà gói thành từng gói nhỏ, bà đợi các cháu đến bà cho…
(Theo Vũ Tú Nam)
🎁 Trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại, những tác phẩm viết về tình cảm gia đình luôn có sức lay động đặc biệt, bởi ở đó, người đọc bắt gặp những giá trị tinh thần gần gũi và bền bỉ nhất của con người Việt Nam. Giữa dòng chảy ấy, Vũ Tú Nam, cây bút tài hoa và giàu lòng nhân hậu, đã để lại nhiều trang viết thấm đẫm tình người, mà một trong những tác phẩm giản dị nhưng giàu sức gợi nhất chính là “Quà của bà.” Tác phẩm không chỉ là câu chuyện về món quà nhỏ bé, mà còn là bản nhạc ấm áp về tình bà cháu thiêng liêng, là lời tri ân sâu lắng gửi đến những người phụ nữ Việt Nam tảo tần, hiền hậu, suốt đời vì con cháu.
🎁 Vũ Tú Nam (1929 – 2020) là một nhà văn trưởng thành trong thời kỳ kháng chiến, từng giữ nhiều trọng trách trong Hội Nhà văn Việt Nam. Ông được biết đến với lối viết mộc mạc, nhẹ nhàng nhưng giàu cảm xúc và chiều sâu nhân văn. Các tác phẩm của ông thường khai thác đề tài về gia đình, quê hương và tình người, trong đó, những giá trị truyền thống, lòng hiếu thảo, tình yêu thương, sự biết ơn, luôn được đặt ở vị trí trung tâm. “Quà của bà” là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách ấy, không cầu kỳ về cốt truyện, không kịch tính về tình tiết, nhưng vẫn khiến người đọc xúc động sâu xa bởi sức mạnh của tình cảm chân thành.
🎁 Truyện được kể qua lời của người cháu, một giọng kể hồn nhiên, trong sáng nhưng chứa đựng sự thấu hiểu và yêu thương. Nhờ đó, hình ảnh người bà hiện lên thật gần gũi, sống động, như bóng dáng của biết bao người bà Việt Nam trong đời thường. Ngay từ những dòng mở đầu, người đọc đã cảm nhận được tấm lòng yêu thương, tần tảo của bà:
“Bà tôi bận lắm, cặm cụi công việc suốt ngày. Nhưng chả lần nào đi chợ mà bà không tạt vào thăm hai anh em tôi…”
Chỉ một chi tiết nhỏ mà đã thấy cả một tấm lòng lớn. Dẫu bận bịu với trăm công nghìn việc, bà vẫn không quên dành chút thời gian ghé thăm các cháu, mang theo những món quà quê giản dị: “tấm bánh đa, quả thị, củ sắn luộc, mớ táo.” Những món quà ấy đâu có giá trị vật chất, nhưng lại là biểu tượng của tình thương, của sự quan tâm bền bỉ và chân thành. Ẩn sâu trong đó là cả một thế giới tình cảm giản dị, đôn hậu mà bao đời nay vẫn là nét đẹp của người phụ nữ Việt, những người âm thầm trao đi yêu thương qua từng cử chỉ nhỏ nhặt.
🎁 Không chỉ là người hay cho quà, bà còn là người giữ ngọn lửa ấm áp của tuổi thơ, khi “ăn quà của bà rất thích, nhưng ngồi vào lòng bà nghe bà kể chuyện còn thích hơn.” Câu văn hồn nhiên mà thấm đẫm yêu thương ấy khiến người đọc như được trở về tuổi thơ, cái tuổi được vùi trong vòng tay bà, nghe tiếng kể chuyện êm như khúc hát ru. Ở đó, tình bà cháu không chỉ là tình thân máu mủ, mà là một thứ tình cảm nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách.
🎁 Thời gian trôi, tuổi tác và bệnh tật khiến bà yếu đi: “Đã hai năm nay, bà bị đau chân.” Dẫu vậy, tình thương của bà dành cho cháu vẫn nguyên vẹn như thuở nào. Không còn đi chợ được, bà vẫn giữ thói quen chuẩn bị quà cho cháu, “toàn những thứ tự tay bà trồng ra”: củ dong riềng, cây mía, quả na, khúc sắn dây… Ở chi tiết này, ta cảm nhận rõ tình yêu thương gắn liền với lao động và sự hi sinh âm thầm. Dù sức khỏe giảm sút, bà vẫn cố vun vén, chăm chút cho cháu từ những gì nhỏ bé nhất trong khu vườn quê hương. Mỗi món quà như mang theo hơi đất, hương trời và cả tấm lòng của người trồng trọt, nuôi dưỡng, thứ tình cảm giản dị mà sâu sắc đến vô cùng.
🎁 Cao trào của truyện dồn vào chi tiết bà tặng cháu gói ô mai sấu. “Bà mở cái tay nải của bà, đưa cho tôi một gói quà đặc biệt: ô mai sấu.” Chữ “đặc biệt” ở đây không nằm ở giá trị vật chất mà ở giá trị tinh thần, bởi nó chứa đựng biết bao công phu và yêu thương của bà. Người cháu hiểu rằng, để làm nên gói ô mai ấy, mỗi sáng sớm, bà lại lần ra sân nhặt từng quả sấu rụng quanh gốc cây mà bà trồng từ thời con gái, rồi rửa, ngâm muối, phơi khô. Từng công đoạn ấy, tưởng như đơn giản, lại là minh chứng cho sự tỉ mỉ, kiên trì, và hơn hết là tình thương cháu đến quên cả mỏi mệt.
🎁 Bà không chỉ trao quà, mà trao cả một phần ký ức và tình yêu của đời mình. Cây sấu, trồng từ thời con gái, là chứng nhân cho tuổi trẻ, cho bao năm tháng đã qua, nay lại kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa bà và cháu. Như vậy, gói ô mai sấu không chỉ là món quà, mà là biểu tượng cho tình yêu truyền đời, cho mạch chảy bất tận của tình thân gia đình. Mỗi gói ô mai là một kết tinh của thời gian, của công sức, của sự hi sinh âm thầm, vị chua của sấu như vị của cuộc đời, nhưng trong đó lại ẩn chứa vị ngọt của tình thương.
🎁 Giọng văn của Vũ Tú Nam nhẹ nhàng, thủ thỉ, không ồn ào mà thấm thía. Ông chọn điểm nhìn của người cháu để kể chuyện, khiến mạch truyện trở nên hồn nhiên mà sâu sắc, gợi được cảm xúc tự nhiên nơi người đọc. Những chi tiết như “tay bà run run”, “bà ngồi dậy, cười cười”, “bà mở tay nải” đều nhỏ bé mà gợi cảm, bởi đằng sau mỗi động tác ấy là cả một trời thương yêu và nỗi nhớ cháu khôn nguôi. Ngôn ngữ của truyện giản dị, giàu chất dân gian, gần gũi như lời nói thầm trong căn nhà quê ấm khói bếp, nhưng chính sự giản dị ấy lại tạo nên sức gợi vô cùng mạnh mẽ.
🎁 Tác phẩm kết thúc trong cảm xúc bồi hồi, lắng đọng. “Quà của bà” không chỉ là quà cho cháu, mà còn là món quà tinh thần cho người đọc hôm nay, một lời nhắc nhở dịu dàng về lòng biết ơn, về đạo lí “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “uống nước nhớ nguồn.” Mỗi người đều có một “bà” của riêng mình, người lặng lẽ cho đi mà chẳng bao giờ đòi hỏi đáp đền. Và qua trang văn của Vũ Tú Nam, hình ảnh ấy sống dậy thật rõ nét, như ánh nắng ấm lan tỏa nơi góc vườn ký ức.
🎁 Bằng giọng kể nhẹ nhàng mà sâu lắng, với những chi tiết đời thường giàu sức gợi, Vũ Tú Nam đã dựng lên hình tượng người bà Việt Nam tiêu biểu, tảo tần, hiền hậu, yêu thương cháu bằng tất cả trái tim. “Quà của bà” là câu chuyện không chỉ dành cho thiếu nhi mà còn dành cho mỗi người chúng ta, để biết trân trọng tình thân, để học cách yêu thương và biết ơn những bàn tay đã nuôi dưỡng mình. Giữa cuộc sống hiện đại đầy hối hả, câu chuyện giản dị ấy vẫn tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp, nhắc ta nhớ rằng, món quà quý giá nhất trên đời này không phải vàng bạc, mà là tình yêu thương chân thành được gửi trao bằng cả tấm lòng.
Nguồn ảnh minh họa: Sưu tầm
———————————-
Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn
Hotline: 0833.873.089
Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Website: https://letrandieuthu.com
#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu