NHỮNG NGÀY BÌNH THƯỜNG – NGUYỄN NGỌC THUẦN

✍️TRUYỆN NGẮN “NHỮNG NGÀY BÌNH THƯỜNG” – KHÁT VỌNG BAY XA VÀ ĐIỂM TỰA TÌNH MẸ

Mùa mưa ẩm thấp lại đến. Những cơn mưa đêm lướt qua, vừa lạnh lẽo vừa ồ ạt. Bằng cái màu trắng của mình, chúng đã biến đổi cả một khoảng trời trong giấc ngủ tôi

       Tôi hay sang nhà chú Hùng, chui vào cái ụ rơm như một con chim chui vào cái tổ. Tôi cũng hay tưởng tượng mình sẽ mọc cánh, những cái cánh dài vừa vặn với thân thể của tôi. Một buổi chiều đầy gió, tôi bay về phía cuối bầu trời. Nơi đó có những đám mây mang gương mặt của bé Thương.

       Vào ngày nắng, tôi xếp đôi cánh vào cái sọt nhỏ để dưới gầm gường của mình. Hàng đêm đôi cánh vẫn cứ mọc dài và ngúc ngoắc.

       Trong những giấc mơ lơ đãng, tôi cũng có một đôi cánh khác. Ðó là những đôi cánh vải mềm và trong suốt đưa tôi đi. Nhưng tôi cũng biết trong những giấc mơ, tôi có bay cao xa cũng không ra khỏi khu vườn. Tôi đã hiểu thế nào là một khu vườn rồi. Tôi cần đi đến một nơi khác khu vườn tôi đã có. Tại sao không chứ? Mẹ tôi nói, khi một đứa trẻ lớn lên, chúng cần biết nhiều điều bên ngoài khu vườn. Mẹ đã hé cho tôi thấy một khu vườn không bao giờ đủ cho một đứa trẻ.

       Tôi đã âm thầm vùi bốn củ khoai vào tro nóng mỗi đêm. Tôi sẽ làm công việc đó liên tục hàng ngày. Một ngày nào đó, chắc chắn nó sẽ đến, khi cảm thấy đủ sức rời khỏi khu vườn, tôi sẽ có bốn củ khoai nóng mà đem theo.

       Nhưng mùa mưa cứ dai dẳng và âm ỉ khiến sự chờ đợi của tôi mòn mỏi dần và tôi quên nó. Một ngày nọ bỗng nhớ đến, ôi thôi, củ khoai đã thành tro rồi còn đâu. Tôi cười xòa rồi quên cái ý định ra đi. Thành thật mà nói, với bốn củ khoai đó, tôi chỉ có thể xa mẹ đúng một ngày. Một củ cho điểm tâm, ba củ còn lại dành cho sáng, trưa và chiều. Tôi chưa bao giờ có thể xa mẹ hơn thế nữa. Tôi đành giấu kín chuyện này, xem nó như là một bí mật của đời tôi…”

 (Chương 15: Những ngày bình thường, trích “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”– Nguyễn Ngọc Thuần)

 

✍️ Văn học luôn có sức mạnh kì diệu khi biến những điều bình thường của đời sống trở thành những trang viết giàu ý nghĩa nhân sinh. Nếu Nguyễn Nhật Ánh ghi dấu trong lòng bạn đọc bằng thế giới tuổi thơ hồn nhiên mà tinh nghịch, thì Nguyễn Ngọc Thuần lại đem đến một tuổi thơ lặng lẽ, giàu chất thơ và thấm đẫm suy tư. Tập truyện Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của ông đã khẳng định quan niệm ấy: từ những điều nhỏ nhặt nhất vẫn có thể khơi gợi những triết lí lớn lao về hành trình trưởng thành. Đoạn trích Những ngày bình thường (chương 15) là minh chứng tiêu biểu, khi qua những giấc mơ bay xa, khu vườn quen thuộc và bốn củ khoai nhỏ bé, nhà văn đã khắc họa trọn vẹn khát vọng, nỗi băn khoăn và tình cảm thiêng liêng của một đứa trẻ trên con đường lớn lên.

✍️ Nguyễn Ngọc Thuần sinh năm 1972, là một cây bút tiêu biểu của văn học thiếu nhi đương đại. Ông nổi tiếng với phong cách viết giàu chất trữ tình, trong sáng, dung dị mà vẫn chứa đựng những triết lí sâu xa. Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ – tác phẩm từng đoạt giải thưởng Văn học Đông Nam Á năm 2008 – là cuốn sách được nhiều thế hệ độc giả yêu mến, bởi nó tái hiện tuổi thơ hồn nhiên nhưng cũng gợi mở những vấn đề lớn lao về cuộc sống, tình yêu thương và sự trưởng thành. Đoạn trích Những ngày bình thường là một lát cắt tiêu biểu trong toàn bộ tác phẩm, vừa mang vẻ đẹp hồn nhiên, vừa ẩn chứa ý nghĩa nhân sinh sâu sắc.

✍️ Đoạn trích gây ấn tượng trước hết bởi hình ảnh đôi cánh trong trí tưởng tượng của nhân vật “tôi”. Đôi cánh được miêu tả “dài vừa vặn với thân thể”, có thể bay về phía cuối bầu trời, nơi có gương mặt thân thương của bé Thương. Ở đây, đôi cánh không chỉ là sản phẩm của sự mơ mộng trẻ con mà còn là biểu tượng của khát vọng vươn xa, thoát khỏi sự chật hẹp của khu vườn quen thuộc. Bất kì tuổi thơ nào cũng từng khao khát được lớn lên, được bước ra khỏi thế giới nhỏ bé để khám phá những miền đất mới. Giấc mơ bay xa ấy, qua ngòi bút Nguyễn Ngọc Thuần, trở nên vừa ngây thơ vừa đượm màu triết lí: trẻ con nào cũng cần phải được nuôi dưỡng ước mơ, để từ đó mạnh dạn bước ra thế giới rộng lớn.

✍️ Cùng với hình ảnh đôi cánh, khu vườn hiện lên trong đoạn trích như một biểu tượng giàu ý nghĩa. Khu vườn là không gian gắn bó thân thuộc, là nơi tuổi thơ được chở che, vỗ về. Nhưng khu vườn cũng mang tính giới hạn, khiến “tôi” luôn muốn vượt ra ngoài. Lời mẹ trong truyện: “một khu vườn không bao giờ đủ cho một đứa trẻ” đã mở ra một triết lí sâu xa: trưởng thành đồng nghĩa với việc phải rời khỏi vòng tay an toàn để học hỏi và va chạm với thế giới. Qua đó, người đọc nhận ra quy luật tất yếu của cuộc đời: để khẳng định bản thân, mỗi con người phải bước qua những ranh giới chật hẹp, dù phía trước có thể là bao điều chưa biết.

✍️ Đặc biệt, chi tiết bốn củ khoai được nhân vật “tôi” âm thầm vùi vào tro nóng để chuẩn bị cho chuyến đi xa là một phát hiện nghệ thuật độc đáo. Đó là hành động vừa ngây ngô vừa cảm động, phơi bày trọn vẹn tâm lí của một đứa trẻ đang tập làm người lớn. Thế nhưng, bốn củ khoai ấy rồi cũng cháy thành tro, khiến “tôi” vỡ lẽ rằng chúng chỉ đủ cho một ngày xa mẹ. Câu thú nhận “Tôi chưa bao giờ có thể xa mẹ hơn thế nữa” chứa đựng một tình cảm sâu lắng: dù khao khát đi xa đến đâu, con trẻ vẫn không thể rời xa tình mẫu tử. Tình cảm ấy thiêng liêng và bất biến, trở thành sợi dây neo giữ để mỗi người, dẫu trưởng thành đến đâu, cũng luôn hướng về cội nguồn.

✍️ Với lối viết giàu chất thơ, trong sáng và tinh tế, Nguyễn Ngọc Thuần đã đưa người đọc trở về miền kí ức tuổi thơ, nơi có những ước mơ hồn nhiên, có những suy tư ngây ngô mà lại gợi mở những triết lí nhân sinh sâu xa. Đoạn trích Những ngày bình thường không chỉ gợi lại sự trong trẻo của tuổi thơ, mà còn khiến người đọc suy ngẫm về hành trình trưởng thành của mỗi con người: đi xa để lớn lên, nhưng luôn nhớ về điểm tựa yêu thương nơi gia đình, nơi mẹ hiền.

✍️ Có thể khẳng định, Những ngày bình thường đã khắc họa một cách dung dị mà sâu sắc vẻ đẹp của tuổi thơ: có mơ mộng, có khát vọng trưởng thành, và hơn hết là tình mẫu tử bền chặt. Nguyễn Ngọc Thuần đã gửi gắm thông điệp nhân văn: trưởng thành không có nghĩa là quên đi nơi mình xuất phát, bởi gia đình và tình yêu thương vẫn mãi là cội nguồn nâng đỡ tâm hồn mỗi người. Tác phẩm vì thế để lại dư âm ấm áp và nhân bản trong lòng độc giả ở nhiều thế hệ.

———————————-

Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn

Hotline: 0833.873.089

Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội

Website: https://letrandieuthu.com    

 

#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu