💐TRUYỆN NGẮN “NHỮNG BÔNG HOA HÌNH TRÁI TIM” – KHI ÁNH SÁNG KHÔNG ĐẾN TỪ ĐÔI MẮT MÀ TỪ TRÁI TIM
Phía sau lưng nhà Chi là một đồi hoa rất đẹp. Mẹ kể, ngày mẹ bé như Chi bây giờ, đồi hoa ấy rộng thênh thang, hương thơm ngan ngát đi cách xa gần cây số vẫn còn nghe. Mỗi dịp xuân về tết đến, du khách, thương khách rộn rịp vào ra đồi hoa rất vui. Từng chuyến xe hoa nối nhau thành dải cầu vồng lung linh tuyệt đẹp vòng qua lưng đồi theo chân những chị, những cô hàng hoa ra phố. Giờ người ta chuộng hoa hồng Đà Lạt, hoa cúc Hà Nội… những loại hoa chân phương như ở đồi hoa sau lưng nhà dần bị quên dần. Hơn thế, ở phố, càng ngày tấc đất càng hóa tấc vàng, đất trồng hoa thu nhỏ dần, nhỏ dần. Vậy là bây giờ đồi hoa ấy bé tí teo, nằm lọt thỏm trong lòng phố. Chính xác thì đồi hoa năm xưa chỉ còn là vườn hoa lọt thỏm giữa nhà cao nhà thấp. Dường như chỉ dăm ba ngày kề cận Tết về, người ta mới nhớ đến sự có mặt của vườn hoa ấy. Còn có duy nhất một vườn hoa không hề suy suyển là vì có một người không hề biết đất là vàng. Ông cũng không biết cả làng hoa đã không trồng hoa như ngày xưa nữa. Mắt ông Ngọc bị mù. Hàng ngày ông vẫn lom khom xách bình nước lên trên khoảnh đất trồng hoa của mình tưới hoa.
Chi và đám bạn vẫn thường lang thang loanh quanh vườn hoa ông Ngọc. Ông Ngọc thật tài, ông không nhìn được nhưng chẳng cần gió thoảng qua ông cũng nói vanh vách trúng như thần rằng hôm nay hoa hồng nhung nở nhiều hay hồng bạch nở nhiều? Cúc hay thược dược nở nhiều… Mỗi loài hoa có một hương thơm khác nhau, như mang một mật ngữ khác nhau. Chỉ cần yêu hoa sẽ hiểu được. Khi Chi thắc mắc, ông Ngọc giải thích như thế, gương mặt ông rất tươi vui.
Đám trẻ yêu hoa quyết tâm “nghe” bằng được mật ngữ của hoa. Chúng đến hàng ngày theo chân ông ra vườn giúp ông tưới nước. Và để học “nghe” mật ngữ hoa, chúng hít thật sâu từng hương hoa, học thuộc tên từng loài hoa trong vườn. Khi đã thuộc hết tên loài hoa, chúng… nhắm mắt theo ông Ngọc để đoán hương hoa. Mỗi ngày thêm một chút kinh nghiệm, giờ thì Chi cũng đã có thể đoán trúng phóc hôm nay hoa nào nở ở góc vườn nào. Nhưng phải cần có quyền trợ giúp từ cô gió. Không có gió vẫn đoán trúng tài tình như ông Ngọc thì cả đám không thể làm được.
Hoa ông Ngọc trồng thường ít bán cho khách lạ, hầu như chỉ bán cho khách quen. Có lẽ vì khách quen không ai nỡ lừa ông. Ông bán hoa theo bó. Một bó hoa cúc 5000 đồng. Một bó hoa hồng 10.000 đồng… Người ngay thương ông, chỉ hái mỗi bó tầm 5 – 10 bông, có khi bỏ vào cả 20.000 đồng không đòi tiền thối. Kẻ gian vội vã quơ cào cả vạt hoa không thương tiếc. Chỉ cốt sao càng nhiều hoa càng hời mà không nghĩ tới ông lão có đôi mắt mờ câm mờ điếc đứng xa xa với tâm hồn tủi buồn.
Những điều ấy có thể lọt qua mắt ông Ngọc nhưng không thể lọt qua mắt Chi và đám bạn. Mấy lần lang thang dạo quanh vườn hoa, cả đám đã rất bất bình và bàn nhau kế hoạch lên thời gian biểu trực vườn hoa.
– Thay vì cả đám lang thang vườn hoa tùy hứng như trước đây, giờ tụi mình chia lịch lên vườn hoa nhen? Có như vậy mình mới giúp ông Ngọc canh chừng vườn hoa được. – Duy mập nói, giọng nghiêm trọng.
Cả đám đương nhiên đồng ý. Lịch chia ra dựa trên những buổi, ngày rảnh rỗi, được nghỉ học. Vườn ông Ngọc luôn luôn có một trợ lí nhí đắc lực bên cạnh ông. Trợ lí ấy luôn cười khì hỉnh mũi khi ông giới thiệu: “Cháu tôi đấy”. Trợ lí nhí thấy mình oai lắm khi la to: “Đủ rồi cô/ chú ơi” lúc có khách nào lỡ tay hái nhiều quá. Ông Ngọc đứng ở góc vườn, vẻ mặt tươi vui và khóe miệng rung rung cười mỉm.
Mẹ nói, đẹp nhất trong vườn ông Ngọc không phải là hoa hồng hay hoa huệ mà là những bông hoa hình trái tim. Bông hoa hình trái tim ấy còn có tên rất chi là ngộ nghĩnh: Duy mập, Chi toét, Thịnh còi… Những bông hoa hình trái tim ấy vừa nở rất thắm tươi trong vườn xuân năm nay. Và vì thế, với mẹ, chẳng phải là hoa cúc Hà Nội, hoa hồng Đà Lạt đẹp nhất, mà chính là những đóa xuân ngời trong vườn hoa nhỏ tưởng như bị bỏ quên giữa lòng phố sá.
(Nguồnhttp://vanhocnghethuathatinh.org.vn)
💐 Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, con người ngày càng bận rộn, tất bật với những toan tính cơm áo, đôi khi quên đi những điều bình dị mà quý giá nhất: đó là lòng nhân hậu, tình yêu thương và sự sẻ chia. Giữa những bộn bề ấy, vẫn có những câu chuyện nhỏ nhoi mà ấm áp, như một nốt nhạc ngân dài trong tâm hồn người đọc. “Những bông hoa hình trái tim” của Võ Thu Hương chính là một câu chuyện như thế, nơi vẻ đẹp của hoa hòa quyện cùng vẻ đẹp của lòng người, để rồi nở ra những “bông hoa” không chỉ bằng hương sắc mà bằng cả tình yêu thương chân thành.
💐 Tác giả Võ Thu Hương là một cây bút chuyên viết cho thiếu nhi, nổi tiếng với giọng văn nhẹ nhàng, trong sáng và đậm chất nhân văn. Những sáng tác của chị thường hướng con người, đặc biệt là trẻ em, đến những giá trị tốt đẹp của cuộc sống: biết yêu thương, biết sẻ chia, biết gìn giữ những điều giản dị quanh mình. Truyện ngắn “Những bông hoa hình trái tim” là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách ấy. Qua hình ảnh ông Ngọc – người trồng hoa mù lòa, cùng nhóm trẻ con trong xóm, nhà văn đã khắc họa một câu chuyện sâu sắc về lòng nhân hậu, về sự tiếp nối của những tâm hồn đẹp giữa các thế hệ.
💐 Phía sau lưng nhà Chi là một đồi hoa rực rỡ, nơi từng là niềm tự hào của bao người dân trong vùng. Nhưng thời gian trôi đi, nhịp sống phố thị ồn ào khiến con người dần quên đi những loài hoa giản dị, chỉ còn duy nhất ông Ngọc, một người mù lòa, vẫn ngày ngày cần mẫn chăm chút khu vườn nhỏ ấy. Hình ảnh ông Ngọc “lom khom xách bình nước tưới hoa” giữa lòng phố như một biểu tượng của sự kiên định, của người nghệ sĩ yêu cái đẹp đến tận cùng dù cuộc sống có xoay vần. Dù không còn đôi mắt để nhìn, nhưng tâm hồn ông vẫn sáng rực rỡ, ông “nghe” được hương hoa, “cảm” được sắc hoa và sống trong thế giới của hương sắc bằng tất cả tình yêu chân thành.
💐 Ông Ngọc không chỉ là người trồng hoa mà còn là người giữ hồn cho cả một vùng đất đã lãng quên. Chính tấm lòng của ông đã gieo vào tâm hồn trẻ thơ nơi khu phố ấy những hạt mầm của yêu thương. Đám trẻ con – trong đó có Chi, Duy mập, Thịnh còi – ban đầu chỉ đến với khu vườn vì tò mò, vì thích thú. Nhưng khi được ông Ngọc dạy cách “nghe mật ngữ của hoa”, các em dần học được bài học lớn hơn: muốn hiểu được hoa, phải có một trái tim yêu thương và biết lắng nghe. Cách dạy của ông giản dị mà sâu sắc, dạy trẻ con biết nhìn thế giới bằng tâm hồn chứ không chỉ bằng đôi mắt.
💐 Những ngày rong chơi quanh khu vườn ấy đã khiến lũ trẻ lớn lên trong nhận thức. Khi thấy kẻ xấu hái trộm hoa, chúng không thờ ơ mà cùng nhau bàn bạc, chia nhau canh gác để bảo vệ vườn hoa của ông Ngọc. Hành động nhỏ bé ấy tưởng chừng giản đơn nhưng lại ẩn chứa giá trị lớn lao: đó là lòng nhân ái, tinh thần trách nhiệm và sự sẻ chia. Từ chỗ là những đứa trẻ vô tư, chúng đã biết sống vì người khác, biết trân trọng công sức và tấm lòng của người trồng hoa mù. Và cũng từ chính đó, những “bông hoa hình trái tim” mà mẹ Chi nhắc đến đã nở rộ – đó chính là hoa của lòng nhân hậu, hoa của tình người.
💐 Câu chuyện khiến người đọc xúc động không chỉ vì tình cảm giữa ông Ngọc và lũ trẻ mà còn vì thông điệp thấm thía mà tác giả gửi gắm: trong cuộc sống, cái đẹp đích thực không phải ở hình thức bên ngoài mà ở sự trong sáng của tâm hồn. Vườn hoa của ông Ngọc có thể bé nhỏ giữa lòng phố nhưng lại mang trong nó hương sắc tinh khôi của tình người. Cũng như thế, trong xã hội hôm nay, giữa bao lo toan và toan tính, chỉ cần một tấm lòng chân thành cũng đủ làm bừng sáng cả một khoảng không gian.
💐 Nhà văn đã rất khéo léo khi dùng hình ảnh hoa như một biểu tượng xuyên suốt. Hoa trong truyện không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho tâm hồn con người. Hoa biết tỏa hương dù bị quên lãng, như ông Ngọc và lũ trẻ kia vẫn âm thầm giữ cho đời những giá trị tốt đẹp. Và “những bông hoa hình trái tim” kia không mọc từ đất mà mọc từ tình yêu thương, từ tấm lòng biết đồng cảm. Đó là vẻ đẹp khiến câu chuyện tuy nhỏ bé mà lung linh, thấm vào lòng người đọc như hương hoa len lỏi giữa gió xuân.
💐 Bằng giọng văn trong trẻo, chan chứa cảm xúc và đầy hình ảnh, Võ Thu Hương đã vẽ nên một bức tranh cuộc sống ấm áp và nhân văn. Ở đó, giữa phố phường xô bồ, vẫn có những con người lặng lẽ gieo hạt yêu thương, vẫn có những tâm hồn trẻ thơ biết rung động trước điều thiện. Câu chuyện không chỉ cảm hóa người đọc nhỏ tuổi mà còn khiến người lớn phải suy ngẫm: đôi khi, chính những việc nhỏ bé nhất lại có thể làm cho cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn rất nhiều.
💐 Kết lại, “Những bông hoa hình trái tim” không chỉ kể về một khu vườn, một ông lão mù hay một nhóm trẻ con, mà còn kể về một khu vườn trong trái tim mỗi con người, nơi tình yêu thương, sự tử tế và lòng nhân hậu có thể nảy nở nếu ta biết chăm chút. Giữa nhịp sống vội vã hôm nay, câu chuyện của Võ Thu Hương như một lời nhắn gửi dịu dàng: hãy sống bằng trái tim, bởi chỉ khi đó, mỗi người chúng ta mới có thể trở thành “những bông hoa hình trái tim” giữa đời thường.
Nguồn ảnh minh họa: Sưu tầm
———————————-
Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn
Hotline: 0833.873.089
Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Website: https://letrandieuthu.com
#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu
