KHÔNG CÓ GÌ TỰ ĐẾN ĐÂU CON – NGUYỄN ĐĂNG TẤN

🖋️KHÔNG CÓ GÌ TỰ ĐẾN ĐÂU CON” – BÀI HỌC SỐNG TỪ TRÁI TIM NGƯỜI CHA                               

 Không có gì tự đến đâu con

Quả muốn ngọt phải tháng ngày tích nhựa

Hoa sẽ thơm khi trải qua nắng lửa

Mùa bội thu trải một nắng hai sương.

 

Không có gì tự đến, dẫu bình thường

Phải bằng cả đôi tay và nghị lực

Như con chim suốt ngày chọn hạt

Năm tháng bao dung, khắc nghiệt lạ kỳ.

 

Dẫu bây giờ cha mẹ – đôi khi,

Có nặng nhẹ yêu thương và giận dỗi

Có roi vọt khi con hư và dối

Thương yêu con đâu đồng nghĩa với chiều.

 

Đường con đi dài rộng rất nhiều

Năm tháng nụ xanh giữ cây vươn thẳng

Trời xanh đấy nhưng chẳng bao giờ lặng,

Chỉ có con mới nâng nổi chính mình.

 

Chẳng có gì tự đến – Hãy đinh ninh.

(Trích Lời ru vầng trăng, Nguyễn Đăng Tấn)

Chú thích:

Bài thơ “Không có gì tự đến đâu con” được nhà thơ Nguyễn Đăng Tấn viết tặng con là Nguyễn Đăng Tiến vào khoảng năm 1995, khi Tiến đang học lớp 3. 

 

🖋️ Trong cuộc đời mỗi con người, có lẽ không điều gì thiêng liêng và xúc động hơn những lời răn dạy giản dị nhưng chan chứa tình thương của cha mẹ. Đó không chỉ là những kinh nghiệm sống mà còn là ngọn đèn soi đường cho con trên hành trình trưởng thành. Bài thơ “Không có gì tự đến đâu con” của Nguyễn Đăng Tấn là một lời nhắn gửi thấm đẫm tình cha, vừa nghiêm khắc vừa ấm áp, dạy con hiểu rằng mọi thành quả, hạnh phúc hay ước mơ trong cuộc sống đều phải được đánh đổi bằng lao động, nghị lực và lòng kiên trì.

🖋️ Nguyễn Đăng Tấn là một cây bút thơ giàu cảm xúc, thường hướng ngòi bút về những đề tài gần gũi, đời thường nhưng ẩn chứa chiều sâu triết lí và nhân văn. Thơ ông giản dị, mộc mạc mà giàu suy ngẫm, chan chứa tình người, đặc biệt là tình cảm gia đình. “Không có gì tự đến đâu con” được ông viết tặng con trai khi cậu còn là học sinh lớp 3, in trong tập Lời ru vầng trăng (1995). Với giọng thơ nhẹ nhàng như một lời thủ thỉ, bài thơ không chỉ là lời khuyên dạy của người cha dành cho con mà còn là triết lí sống sâu sắc về ý nghĩa của nỗ lực, lao động và tự lập trong cuộc đời mỗi con người.

🖋️ Ngay từ những câu thơ mở đầu, tác giả đã khẳng định một chân lí giản dị mà thấm thía:

“Không có gì tự đến đâu con
Quả muốn ngọt phải tháng ngày tích nhựa
Hoa sẽ thơm khi trải qua nắng lửa
Mùa bội thu trải một nắng hai sương.”
Những hình ảnh “quả”, “hoa”, “mùa bội thu” được chọn lọc đầy gợi cảm, gắn liền với lao động và tự nhiên, như ẩn dụ cho quá trình con người gây dựng cuộc đời mình. Quả không thể tự ngọt, hoa không thể tự thơm, cũng như con người không thể đạt được thành công nếu thiếu đi sự rèn luyện và nỗ lực. Giọng thơ nhẹ nhàng, trìu mến mà chan chứa kinh nghiệm sống sâu sắc, thể hiện triết lí rằng mọi giá trị đều phải được vun đắp bằng mồ hôi và ý chí.

🖋️ Sang khổ thơ thứ hai, lời cha càng trở nên rõ ràng, vừa khuyên răn vừa động viên:

“Không có gì tự đến, dẫu bình thường
Phải bằng cả đôi tay và nghị lực
Như con chim suốt ngày chọn hạt
Năm tháng bao dung, khắc nghiệt lạ kỳ.”
Người cha muốn con hiểu rằng dù chỉ là những điều nhỏ bé trong đời, “dẫu bình thường”, cũng đòi hỏi công sức và nghị lực. Hình ảnh “con chim chọn hạt” giản dị mà gợi bao suy ngẫm, biểu tượng cho sự kiên trì, cần mẫn, cho quá trình lao động không ngừng nghỉ. Cuộc đời không phải lúc nào cũng êm ả, có khi bao dung, có khi khắc nghiệt, nhưng chính trong thử thách ấy con người mới tôi luyện được bản lĩnh để vươn lên.

🖋️ Lời thơ tiếp theo là tiếng lòng của một người cha thương con vô hạn nhưng không muốn con yếu đuối trước đời:

“Dẫu bây giờ cha mẹ đôi khi
Có nặng nhẹ yêu thương và giận dỗi
Có roi vọt khi con hư và dối
Thương yêu con đâu đồng nghĩa với chiều.”
Câu thơ chứa đựng triết lí nuôi dạy con sâu sắc. Cha mẹ có thể nghiêm khắc, có thể dùng “roi vọt”, nhưng tất cả đều bắt nguồn từ yêu thương. Bởi tình yêu thương thật sự không phải là chiều chuộng mà là dạy con biết đứng vững bằng chính đôi chân của mình. Ẩn trong từng con chữ là nỗi lòng của bao bậc làm cha, làm mẹ, thương con đến tận cùng nhưng vẫn mong con đủ bản lĩnh để trưởng thành.

🖋️ Khổ cuối của bài thơ là lời nhắn gửi tha thiết, chứa chan niềm tin vào con:

“Đường con đi dài rộng rất nhiều
Năm tháng nụ xanh giữ cây vươn thẳng
Trời xanh đấy nhưng chẳng bao giờ lặng
Chỉ có con mới nâng nổi chính mình.”
Cuộc sống không bao giờ phẳng lặng, “trời xanh đấy” nhưng “chẳng bao giờ lặng”. Người cha muốn con hiểu rằng con đường phía trước đầy thử thách và không ai khác ngoài chính bản thân con có thể “nâng nổi chính mình”. Lời thơ giản dị mà sâu sắc, là bài học quý giá về lòng tự lập và ý chí vươn lên, giúp con biết rằng chỉ có nỗ lực cá nhân mới làm nên giá trị thật sự của đời người.

🖋️ Kết thúc bài thơ là một lời nhắc ngắn gọn mà vang vọng mãi trong lòng người đọc:

“Chẳng có gì tự đến, hãy đinh ninh.”
Câu thơ như một lời khắc tâm, một triết lí sống muôn đời. Nó không chỉ dành cho đứa con thơ mà còn cho tất cả chúng ta, những con người đang từng ngày tìm kiếm giá trị của chính mình trong cuộc sống.

🖋️ “Không có gì tự đến đâu con” không phải là lời dạy mang tính giáo huấn khô khan mà là khúc hát nhẹ nhàng về tình phụ tử, về hành trình khôn lớn của con trong tình yêu và niềm tin của cha. Giọng thơ thủ thỉ, hình ảnh gần gũi, nhịp thơ chậm rãi mà chan chứa cảm xúc đã giúp Nguyễn Đăng Tấn gửi gắm một triết lí sống giản dị mà sâu sắc: mọi thành công đều bắt đầu từ nỗ lực, và không ai có thể thay ta sống cuộc đời của chính mình.

Nguồn ảnh minh họa: Sưu tầm

———————————-

Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn

Hotline: 0833.873.089

Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội

Website: https://letrandieuthu.com    

 

#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu