GIẾNG ĐẸP XÓM EM – NGUYỄN VIẾT BÌNH

📚 GIẾNG QUÊ TRONG VEO VÀ NHỮNG RUNG ĐỘNG TUỔI THƠ TRONG “GIẾNG ĐẸP XÓM EM”

Mẹ em gánh nước

Giếng khơi mát lành

Nấu cơm, cơm dẻo

Luộc rau, rau xanh

 

Gội đầu tóc mượt

Rửa tay trắng hồng

Một gàu nước mát

Nghé ơi, thích không?

 

Cúi nhìn giếng nước

Em thấy mây bay

Thấy trời rộng rộng

Vườn xanh bóng cây

 

Giếng đẹp xóm em

Ai tới mà xem

Đêm nhìn mặt nước

Trăng vàng hiện lên

 

“Giếng đẹp xóm em” – Nguyễn Viết Bình

 

📚 Giữa những buổi sáng quê trong veo như tấm khăn lụa, giữa tiếng gà gọi bình minh và làn gió đưa hương lúa non phảng phất, có những bài thơ khiến ta bỗng thấy lòng mình dịu lại. Đó là những vần thơ không tô vẽ điều lớn lao mà nâng niu vẻ đẹp bé nhỏ, thân thương của cuộc sống làng quê. “Giếng đẹp xóm em” của Nguyễn Viết Bình là một thi phẩm như thế, một bài thơ nhỏ mà chan chứa hơi thở quê nhà, nơi giếng nước trở thành chiếc gương soi của cảnh sắc, của tình thân và cả tâm hồn trẻ thơ trong trẻo.

📚 Nguyễn Viết Bình là nhà thơ của tuổi thơ nông thôn, người đã đem đến thi đàn những hình ảnh mộc mạc mà giàu cảm xúc: tiếng sáo mục đồng, cánh diều chiều muộn, hay chiếc giếng khơi quen thuộc giữa xóm. Thơ ông nhẹ như ánh nắng đầu ngày, hiền lành như bàn tay mẹ, và tươi nguyên như nụ cười con trẻ. “Giếng đẹp xóm em” là một trong những bài thơ tiêu biểu cho phong vị dịu dàng ấy, một bài thơ mà mỗi câu chữ như gió mát trên mặt nước, khẽ lay những rung động ấu thơ trong lòng người đọc.

📚 Khổ thơ đầu tiên mở ra nhịp sống ấm áp của gia đình, nơi hình ảnh người mẹ hiện lên giản dị mà đẹp vô ngần:
“Mẹ em gánh nước
Giếng khơi mát lành
Nấu cơm, cơm dẻo
Luộc rau, rau xanh.”

Những câu thơ không ồn ào, chỉ là những công việc mỗi ngày, nhưng từ đó toát lên vẻ đẹp của tình mẫu tử và sự sung túc bình yên. Nước giếng mát lành làm cơm dẻo hơn, rau xanh hơn, như thể thiên nhiên quê nhà cũng góp phần nuôi dưỡng bữa ăn gia đình. Hình ảnh người mẹ gánh nước trở thành biểu tượng của tấm lòng tảo tần, là dòng suối ấm chảy qua tuổi thơ của mỗi đứa trẻ.

📚 Đến khổ thơ thứ hai, thế giới của trẻ thơ mở ra qua những niềm vui nhỏ bé:
“Gội đầu tóc mượt
Rửa tay trắng hồng
Một gàu nước mát
Nghé ơi, thích không?”

Câu hỏi “Nghé ơi, thích không” mềm mại như tiếng cười. Em bé trò chuyện với con nghé như với một người bạn nhỏ, thiên nhiên, con người và muôn loài cộng lại thành một bức tranh bình dị mà sinh động. Tóc mượt, tay hồng, nước mát, vẻ đẹp của tuổi thơ có khi chỉ bắt đầu từ một gàu nước giếng trong vắt. Giếng không chỉ là nơi cung cấp nước mà là một phần của ký ức, của những buổi trưa hè chạy tung tăng quanh sân, của tiếng cười lấp lánh dưới nắng.

📚 Khổ thơ thứ ba mở rộng tầm nhìn từ đời sống đến thiên nhiên, để mặt giếng trở thành chiếc gương soi cả một vũ trụ nhỏ:
“Cúi nhìn giếng nước
Em thấy mây bay
Thấy trời rộng rộng
Vườn xanh bóng cây.”

Giếng nước phản chiếu mây trời, khiến bầu trời như đến gần trong tầm mắt trẻ thơ. Trời rộng rộng, vườn xanh bóng cây, những hình ảnh tưởng quen thuộc mà qua cái nhìn trong veo lại trở nên lung linh, mới mẻ. Đọc đến đây ta như nghe thấy hơi thở của thiên nhiên, nhẹ, sạch và đầy sức sống.

📚 Và rồi khổ thơ cuối làm giếng nước bỗng trở nên huyền ảo:
“Giếng đẹp xóm em
Ai tới mà xem
Đêm nhìn mặt nước
Trăng vàng hiện lên.”

Nếu ban ngày giếng soi mây trời, thì ban đêm giếng lại soi vầng trăng. Một giếng nước nhỏ bé bỗng biến thành chiếc gương khổng lồ của vũ trụ. Trăng vàng nổi lên giữa mặt nước tĩnh lặng, làm xóm nhỏ bừng lên vẻ đẹp yên bình đến lạ. Câu thơ như lời mời chân thành, ai đến cũng sẽ thấy vẻ đẹp mộc mạc mà kỳ diệu ấy.

📚 Điều làm nên sức sống của bài thơ chính là cái nhìn hồn nhiên của trẻ nhỏ. Trong mắt em, chiếc giếng không chỉ đẹp vì công dụng mà đẹp vì biết gội đầu, rửa tay, biết soi mây trời, bắt trăng vàng xuống chơi. Vẻ đẹp ấy được nhà thơ ghi lại bằng giọng điệu nhẹ nhàng, giàu nhạc điệu, khiến bài thơ trở thành một bản hòa ca của tuổi thơ và quê hương.

📚 Như vậy, “Giếng đẹp xóm em” không chỉ miêu tả một giếng nước quen thuộc mà còn tái hiện một thế giới quê nhà mộc mạc, nơi tình mẹ, thiên nhiên và trẻ thơ hòa quyện vào nhau. Đọc xong bài thơ ta như thấy mát lòng bởi dòng nước giếng trong, ấm áp bởi tấm lòng mẹ và rưng rưng bởi sự bình yên hiếm hoi giữa cuộc sống nhiều xô bồ. Bài thơ nhắc ta rằng có những vẻ đẹp không rực rỡ nhưng lắng lại mãi, như mặt nước giếng làng, như ánh trăng vàng soi xuống tuổi thơ mỗi người.

Nguồn ảnh minh họa: Sưu tầm

———————————-

Học Văn Bằng Công Thức Cùng Cô Diệu Thu – Học chuẩn, thi chuẩn

Hotline: 0833.873.089

Địa chỉ: Ngõ 123, Thuỵ Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội

Website: https://letrandieuthu.com    

 

#hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu