ĐƯA CON ĐI HỌC – TẾ HANH

Một buổi sáng như bao ngày khác, người cha nắm tay con đến trường, nhưng trong khoảnh khắc tưởng chừng bình dị ấy lại chứa đựng biết bao cảm xúc, suy tư. “Đưa con đi học” của Tế Hanh không chỉ là một bài thơ kể về ngày đầu tiên con đến lớp, mà còn là lời tự sự lặng lẽ về thời gian, về sự tiếp nối giữa các thế hệ và về tình yêu thương giản dị mà sâu sắc của bậc làm cha mẹ. Đọc bài thơ, ta không chỉ thấy hình ảnh một người cha tiễn con vào cánh cổng tri thức, mà còn cảm nhận được cả hành trình trưởng thành của con và những hy vọng thầm lặng của cha.

Bài thơ “Đưa con đi học” của Tế Hanh là một bức tranh xúc động về tình cha con, được thể hiện qua những vần thơ dung dị nhưng đầy chiều sâu. Nhà thơ không chỉ ghi lại khoảnh khắc đưa con đến trường mà còn gợi lên những suy tư về cuộc đời, về sự chuyển giao giữa các thế hệ, về con đường tri thức mà đứa trẻ sẽ đi qua.

Mở đầu bài thơ, tác giả đặt ra một hình ảnh rất đỗi quen thuộc nhưng đầy cảm xúc:

“Hôm nay con đến lớp
Cha dắt con đến trường
Cổng trường cao mở rộng
Đón con vào yêu thương.”

Bốn câu thơ đầu như một lời tự sự giản dị, ghi lại một khoảnh khắc đời thường nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ. Người cha nắm tay con, dẫn bước con trên con đường học tập đầu tiên của cuộc đời. Hình ảnh “cổng trường cao mở rộng” không chỉ mang ý nghĩa vật lý mà còn biểu tượng cho cánh cửa tri thức đang mở ra trước mắt đứa trẻ, nơi con sẽ được yêu thương, dạy dỗ để trưởng thành. Câu thơ “Đón con vào yêu thương” mang đến một cảm giác ấm áp, khẳng định rằng trường học là nơi chốn an toàn, nơi con có thể bước vào và đón nhận những điều tốt đẹp nhất.

Nhưng trong khoảnh khắc ấy, người cha không chỉ dừng lại ở niềm vui, mà còn có những tâm tư sâu lắng:

“Cha nhìn con phía trước
Thấy bóng mình phía sau.”

Hai câu thơ ngắn gọn nhưng mang ý nghĩa triết lý sâu sắc. Khi nhìn đứa con bé nhỏ bước vào cổng trường, người cha chợt nhận ra bóng dáng của chính mình trong đó. Đây không chỉ là sự so sánh giữa hai thế hệ, mà còn gợi lên những suy tư về thời gian, về sự nối tiếp của cuộc đời. Đứa con hôm nay được cha dìu dắt đến trường, nhưng mai này con sẽ tự bước đi trên đôi chân của mình, giống như cha ngày trước cũng từng là một đứa trẻ được dắt tay đến lớp. Hình ảnh “bóng mình phía sau” còn gợi lên một nỗi niềm trầm tư – thời gian trôi đi, thế hệ này rồi sẽ nhường chỗ cho thế hệ sau, và người cha, dù yêu thương con đến đâu, cũng chỉ có thể đi bên con một quãng đường ngắn ngủi.

Càng về sau, bài thơ càng lắng đọng với những suy tư của người cha:

“Con học hành khôn lớn
Mai sau giúp nước nhà
Như ngày xưa cha mẹ
Cũng cắp sách đến trường.”

Từ tình cảm cá nhân, bài thơ mở rộng ra một ý nghĩa lớn hơn – trách nhiệm và kỳ vọng của người lớn đối với thế hệ tương lai. Người cha không chỉ mong con khôn lớn, mà còn hy vọng con sẽ trở thành người có ích, tiếp nối truyền thống của cha ông. Hành động “cắp sách đến trường” không đơn thuần là việc học tập, mà còn là biểu tượng cho sự tiếp nối tri thức, cho sứ mệnh xây dựng đất nước mà mỗi thế hệ đều phải gánh vác. Câu thơ “Mai sau giúp nước nhà” vang lên như một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, thể hiện niềm tin của người cha vào tương lai của con, cũng như trách nhiệm của mỗi con người đối với quê hương, đất nước.

Bài thơ kết thúc trong niềm xúc động và hy vọng:

“Dắt con đi đến lớp
Lòng cha bỗng bâng khuâng.”

Khoảnh khắc ấy, người cha không giấu được cảm xúc. “Bỗng bâng khuâng” – đó không chỉ là niềm vui, mà còn là sự xao xuyến, lo lắng, tự hào đan xen. Bởi từ giây phút này, đứa con sẽ bắt đầu một hành trình mới, bước ra khỏi vòng tay gia đình để tiếp xúc với thế giới rộng lớn hơn. Người cha hiểu rằng, con đường học tập không chỉ mang đến tri thức, mà còn dạy con cách trưởng thành, cách đối diện với thử thách của cuộc sống.

Nhìn chung, bài thơ “Đưa con đi học” của Tế Hanh không chỉ ghi lại một khoảnh khắc giản dị mà bất cứ bậc phụ huynh nào cũng có thể đồng cảm, mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về thời gian, về sự trưởng thành và trách nhiệm của mỗi thế hệ. Tác phẩm vừa mang nét đẹp trong sáng của tình cha con, vừa có chiều sâu triết lý, khiến người đọc không khỏi xúc động. Tế Hanh, bằng những câu thơ giản dị, chân thành, đã khắc họa thành công một trong những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời – khoảnh khắc tiễn con vào ngưỡng cửa tri thức với tất cả tình yêu và hy vọng.

Cảm ơn các em đã dành thời gian đón đọc bài viết của cô Diệu Thu. Hi vọng rằng những kiến thức này sẽ giúp các em thêm yêu thích môn văn hơn. Nếu thấy bài viết ý nghĩa và hữu ích, đừng quên chia sẻ với bạn bè để mọi người cùng học hỏi và khám phá thêm những điều thú vị từ văn học nhé!

 

Trung tâm luyện thi văn cô Diệu Thu hiện có các lớp văn Online từ lớp 6 đến lớp 12, được giảng dạy bởi đội ngũ Tiến sĩ, Thạc sĩ và Giáo viên giỏi với nhiều năm kinh nghiệm. Phương pháp giảng dạy độc đáo bằng công thức sẽ giúp các em dễ dàng nắm vững kiến thức và yêu thích môn văn hơn. Rất mong được đồng hành cùng các em trên hành trình học tập và phát triển kỹ năng văn học!

 

Liên hệ: Cô giáo Lê Trần Diệu Thu – Thạc sĩ lý luận và Phương pháp giảng dạy Bộ môn Ngữ văn – 0973602995

#nguvan #vanhoc #hocvanbangcongthuc #cogiaodieuthu

Website: https://letrandieuthu.com/